Chuyện đưa ma ở con ngõ nhỏ nhất Hà Nội
Phố cũ, nhà cổ ở Hà Nội sở hữu những lối vào siêu nhỏ, siêu sâu, bề rộng có khi chỉ vài gang tay, xe máy không chui lọt.
Theo báo Bee.net, bà Nguyễn Thị Nga, sống ở gác hai, 14 Ngõ Gạch, con ngõ có bề rộng chỉ vỏn vẹn chưa đầy 50 cm kể, ngày xa xưa, còn có một cái lỗ trên tầng hai, có người chết thì bó lại rồi cho trượt theo tấm liếp đẩy xuống tầng một. Bây giờ thì người ta xây lấp cái lỗ đấy lại rồi. Người chết chỉ còn cách là phải ra khỏi nhà, ra khỏi ngõ mới được phép… chết.
Nếu lỡ chết trước khi ra khỏi ngõ, thì người nhà phải tức tốc cõng xác chết ra nhà tang lễ Phùng Hưng, hay nhà xác bệnh viện. Ở đấy mới cho nhập quan được. Chứ ngõ hẹp quá, quan tài không vào không ra được. Giường tủ, bàn ghế, muốn đưa vào thì còn có cách là tháo rời ra, rồi lại ghép vào, chứ quan tài không tháo ra lắp vào được vì người ta kiêng.
Ngõ 80 Đồng Xuân vừa hẹp vừa thấp đến nỗi “cái cáng cấp cứu chui qua không lọt”. Gọi là ngõ, nhưng thực ra, nó là lối đi dẫn vào những hộ gia đình sống trong số nhà 80, thành ngõ.
Anh Hùng, một người sống trong ngõ kể: “Ngõ của chúng tôi bây giờ, cái cáng cấp cứu không lọt, người cao cao một chút vào ngõ thì phải cúi. Kiến nghị nhiều lần rồi mà vẫn thấy chính quyền… im re. Nói dại có hỏa hoạn, thì những người trong ngõ rất khó thoát thân”.
Quả thật, không thể đếm xuể những con ngõ hẹp, sâu, tối ở Hà Nội. Ôi chao, rất hẹp, rất dài, và rất sâu.