Home Tin tức Đời Sống – Tổng Hợp Trai bao hãi hùng chuyện “đi khách”

Trai bao hãi hùng chuyện “đi khách”

Thuốc lắc và thuốc kích dục là chất kích thích tạo ra những trò quái đản khi “đi khách”.

LTS: Cái nghiệp làm báo khiến tôi đi nhiều và quen cũng lắm. Trong một lần như thế, tôi quen Q. – một thanh niên có vẻ ngoài cực “men-lỳ” cùng ánh mắt đượm buồn xa xăm. Thế nhưng nghiệt ngã thay, cậu ta đích thị là một kẻ đồng tính, sống bằng vốn tự có.

Vì tiền, Q. chấp nhận làm tất cả, từ việc làm thân trâu ngựa cho đám đồng tính giày xéo cho đến việc hùng hục phục vụ cho các bà “sồn sồn” thừa tiền nhưng thiếu thốn chuyện chăn gối.

Là một trai bao có thâm niên, dường như mọi cảm xúc của cậu ta đã chai sạn. Q. bỏ ngoài tai tất cả những lời đàm tiếu để ngày càng chìm sâu trong nỗi nhơ nhuốc.

Thế nhưng cuối cùng tôi cũng được chứng kiến cậu ta khóc, ấy là trong một lần say đến độ cả đám chỉ còn mật là chưa nôn khỏi dạ dày.

Lần ấy, những giọt nước mắt Q. nóng bỏng ướt đẫm vai áo tôi. Q. thổn thức kể lại “hành trình sa ngã” của “một cuộc đời khốn nạn”.

Vết trượt dài vào vũng bùn tăm tối của một thanh niên tỉnh lẻ

Kết thúc buổi nhậu ngày hôm ấy, xem chừng tôi là người tỉnh táo nhất. Chẳng phải vì tài giỏi gì, chỉ đơn giản vì tôi uống kém, ai mời cũng chối.

Thế nên có 5 người thì hết 4 ông say sưa, nôn ọe vung vãi, còn mỗi tôi ngồi được vững, loay hoay gọi taxi rồi tìm cách điều phối “cái đống bê tha ấy” trở về “nơi sản xuất”.

Với đặc điểm “dị thường” của mình, Q. chính là người cuối cùng được tôi xốc nách dìu ra xe.

Kỳ thực, kể từ ngày biết Q. thuộc thế giới thứ 3, mỗi lần động vào cơ thể Q., tôi lại thấy chờn chợn, đầu óc lại lảng vảng những cảnh lõa lồ, dung tục mà trong thế giới thông thường bị coi là bệnh hoạn.Thế nhưng, có vẻ tôi chỉ lo hão thôi.

Sau gần một năm quen biết và hàng chục lần chung mâm nhậu nhẹt, Q. vẫn luôn giữ thái độ đúng mực, lễ phép và cực biết điều. Biết tôi là nhà báo, cậu ta lại càng quý mến.

Cái đó thể hiện rõ nhất ở thái độ kịch liệt phản đối của cậu ta khi tôi ngỏ ý được theo chân Q. thâm nhập vào cái thế giới dân gay – trai bao đầy lạ lùng.

Lần ấy, cậu ta mặt mũi căng thẳng, nói với tôi rất chân tình rằng: “Đồng tính dễ lây, nhiều người sinh ra vốn bình thường nhưng vì đua đòi, thử một lần cho biết mà trở thành gay. Anh không nên vào làm gì”.

Rồi dường như thương hại vẻ mặt thiểu não, thất vọng của tôi, Q. hứa hẹn: “Rồi Q. sẽ kể cho anh nghe tất cả, anh cứ yên tâm”.

Và trong cái trận say mềm ngày hôm ấy, tôi đã được nghe Q. tâm sự về những vết trượt dài của cuộc đời, về những nỗi ám ảnh trong giấc mơ, về thế giới thứ 3 lạ kỳ và về những nỗi ô nhục của một đời trai bao…

 Gần mực thì đen

Đặng Hồng Q. sinh năm 1986 trong một gia đình đông con ở một vùng quê nghèo khó thuộc vùng đất quan họ Bắc Ninh.

Bố mất sớm, mẹ sức khỏe yếu nên không làm nông nghiệp được, chỉ quanh quẩn bán mấy mớ rau cỏ ngoài chợ sáng, thu nhập chẳng nuôi nổi mấy miệng ăn.

Cuộc sống tuy vất vả nhưng Q. cảm nhận được tình yêu thương, sự ấm áp của gia đình, của mẹ và anh chị dành cho mình.

Nhà nghèo, lên cấp III, Q. được ông bác ruột đón lên thị trấn học để đỡ gánh nặng cho gia đình. Nhà bác bán vật liệu xây dựng nên ngoài giờ học, Q. thường phải phụ giúp bán hàng.

Bác Q. là một người rất tiết kiệm, bác nấu cơm cho mỗi người vừa đủ 2 bát, đang tuổi thanh niên bẻ gẫy sừng trâu nên hôm nào Q. cũng cảm thấy đói.

Mỗi khi nhà có giỗ hoặc ngày rằm, bác mua vải hoặc nhãn về nhưng chia mỗi người chỉ được hai hoặc ba quả. Lúc đó, Q. không hiểu sao bác lại tiết kiệm như thế dù rất giàu có.

Mãi sau này, khi đã làm ra được đồng tiền bằng mồ hôi của mình, Q. mới hiểu được điều đó, nhưng mọi chuyện dường như đã quá muộn.

Trong lớp học của Q. có một người bạn tên là T., nhà có điều kiện nên được bố mẹ sắm cho máy tính ngay khi mới vào cấp III. Hàng ngày Q. cùng cậu bạn vẫn đi học với nhau.

Nhiều hôm đi học về, nghe T. khoe khoang về những trò game mới down trên mạng về, Q. rất háo hức muốn vào chơi nhưng lại sợ bác mắng.

Bác Q. rất nghiêm khắc, chỉ cần về muộn 5 phút là bác đã nhắc nhở. Cuối học kỳ I năm đó, Q. nói dối bác đi học thêm nhưng thực chất là để có thời gian đến nhà T. chơi.

Một lần đến nhà bạn, thấy cửa không đóng, Q. đi nhẹ vào và định làm cho cậu bạn thân một phen hết hồn. Nhưng vừa bước vào nhà, đập vào mắt Q. là cảnh tượng thằng bạn đang ngồi trên ghế, không một mảnh vải che thân với những động tác rất dung tục trước màn hình máy tính. Q. để ý và thấy trên màn hình là những thước phim đen.

Nhưng có điều lạ lùng, diễn cảnh “nóng” trên đó không phải là cặp nam nữ như thông thường mà là hai cơ thể đàn ông cường tráng cứ quấn lấy nhau.

Điều đó khiến đầu óc của một đứa trẻ vị thành niên như mụ mị, lạ lẫm và cũng thấy cuốn hút. Q. đứng như chôn chân xuống nền nhà, miệng khô lại và chẳng hiểu sao mắt không thể rời được những hình ảnh kia.

Bất chợt, T. quay lại. Mặt đối mặt, lúc đó Q. nghĩ rằng T. sẽ cảm thấy xấu hổ nhưng ngược lại, cậu bạn cùng lớp chỉ cười nhăn nhở, mặt tỉnh bơ.

T. vội kéo Q. đến trước màn hình và bắt đầu lên lớp dạy đời, trong khi đó cơ thể cậu ta vẫn trần truồng như nhộng. Và chính lúc ấy, tâm lý của một chàng trai mới lớn đã bị phát triển lệch lạc.

“Người bạn tốt” đã sớm dạy cho cậu bạn quê mùa về tình dục đồng giới trước khi cậu ta kịp tiếp cận với tình dục thông thường giữa nam và nữ.

“Hôm ấy, nó dạy em dùng tay kích thích cho nó. Em quả thực rất sợ và run, nhưng vì nể nó nên cũng làm cho nó vui. Vừa làm, nó vừa cào cấu, cắn xé em như một con thú” – Q. đau đớn kể lại với tôi những ký ức kinh hoàng khi cậu ta mới chỉ 16 tuổi.

Một lúc, sau khi đã thỏa mãn cơn dục vọng, T. vào nhà tắm còn Q. như bừng tỉnh sau một cơn ác mộng, mặc vội quần áo và chạy về nhà. Gặp bác ở ngoài cửa, Q. nói dối rằng hôm nay hơi mệt nên xin về sớm. Sau đó, Q. bỏ lên gác, đóng chặt cửa lại và thấy xấu hổ khi nghĩ về những chuyện đã xảy ra.

Sau đó, từ việc dùng tay, T. bắt đầu dỗ dành Q. làm thật. “Mỗi lần như thế, thằng T. lại hứa hẹn rằng làm xong “nhiệm vụ” sẽ cho em chơi điện tử.

Mải mê phiêu lưu với những cảm giác xác thịt mới lạ cùng những trò game chém giết trên mạng, Q. học hành sa sút và bị giáo viên chủ nhiệm triệu tập phụ huynh lên để than phiền.

Sau lần đi họp phụ huynh về, bác ruột của Q. rất thất vọng rồi tỏ ý muốn đuổi Q. về quê. Trong cơn tuyệt vọng, cậu bé 16 tuổi chẳng biết phải đi đâu, về đâu.

Bước chân vô hồn lại đưa Q. đến nhà T. Sau khi nghe tâm sự cay đắng của bạn, T. dúi vào tay Q. ít tiền rồi đưa Q. ra bến xe, cho Q. địa chỉ nhà một người quen trên Hà Nội rồi dặn rằng cứ lên đó sẽ tìm được việc làm.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*